Với góc nhìn của chuyên gia kinh tế phát triển, tiến sĩ Huỳnh Thanh Điền, giảng viên Trường đại học Nguyễn Tất Thành ( TP. Hồ Chí Minh) cho rằng, TP. Hồ Chí Minh là một siêu đô thị với quy mô dân số, kinh tế, tốc độ dịch chuyển lao động và mức độ phức tạp về hạ tầng, dịch vụ vượt xa khung thiết kế của một đơn vị hành chính thông thường. Một siêu đô thị như TP. Hồ Chí Minh lẽ ra cần có luật vận hành riêng với các cơ chế đặc thù về phân quyền mạnh hơn, quyền tự chủ tài chính lớn hơn, khả năng quyết định nhanh về đất đai, đầu tư, hạ tầng, và đặc biệt là quyền thí điểm rộng rãi các mô hình đổi mới sáng tạo, công nghệ số và quản trị đô thị tiên tiến.
Hiện nay, khi điều kiện để xây dựng một đạo luật riêng cho TP. Hồ Chí Minh chưa chín muồi, Nghị quyết 98 đóng vai trò là bước tiền đề quan trọng, tạo không gian thể chế linh hoạt hơn để thành phố từng bước vận hành theo chuẩn của một siêu đô thị.
Tạo động lực tăng trưởng
Theo Tiến sĩ Huỳnh Thanh Điền, việc sửa đổi Nghị quyết 98 không chỉ là tinh chỉnh kỹ thuật, mà là giải pháp thể chế cốt lõi giúp TP. Hồ Chí Minh có điều kiện tiệm cận mô hình quản trị đặc thù của một siêu đô thị, qua đó tạo nền tảng để trở thành hình mẫu tăng trưởng mới của Việt Nam từ năm 2026.
Đây là thời điểm đánh dấu TP. Hồ Chí Minh bước vào “vòng tăng trưởng mới”, khi mô hình dựa trên mở rộng sản xuất, tăng vốn và lao động đã chạm giới hạn của một đô thị lớn. Thành phố buộc phải chuyển sang mô hình tăng trưởng cấp độ cao hơn, lấy đổi mới sáng tạo và nâng giá trị gia tăng nội địa làm động lực trung tâm, trong bối cảnh yêu cầu hành động nhanh và chủ động chưa từng có.
Vì thế, việc sửa đổi Nghị quyết 98 trở thành giải pháp đột phá về thể chế, giúp TP. Hồ Chí Minh có công cụ linh hoạt hơn để tái kiến tạo mô hình tăng trưởng và vươn lên thành hình mẫu phát triển mới của Việt Nam, đồng thời trở thành một cực tăng trưởng mang sức lan tỏa ở Đông Nam Á từ năm 2026.
TP. Hồ Chí Minh đang hướng tới mục tiêu trở thành hình mẫu phát triển trước 2030–2045, nghĩa là phải đạt đồng thời tăng trưởng nhanh, chất lượng tăng trưởng cao và chất lượng sống vượt trội. Đây là mô hình phát triển dựa trên năng suất cao, giá trị nội địa lớn, đổi mới sáng tạo mạnh, môi trường sống tốt và quản trị minh bạch, cùng với thể chế hiệu quả và môi trường đầu tư cạnh tranh.
Trong hành trình quốc gia hướng tới mục tiêu 2030 và 2045, TP. Hồ Chí Minh là địa phương có khả năng đi trước nếu chuyển đổi mô hình tăng trưởng đủ nhanh và đúng hướng. Với lực lượng lao động trẻ, thị trường lớn và hệ sinh thái đổi mới mạnh, thành phố có nền tảng để trở thành đô thị hiện đại và đáng sống hàng đầu khu vực. Từ năm 2026, mô hình tăng trưởng của TP. Hồ Chí Minh cần được tái cấu trúc theo hướng xanh hơn, sạch hơn và thông minh hơn, gắn với kinh tế số, hạ tầng dữ liệu, kinh tế tuần hoàn và năng lượng tái tạo, đồng thời nâng thu nhập người dân để mở rộng sức mua nội địa.
Song song đó, môi trường đầu tư phải được cải thiện mạnh để thu hút vốn tư nhân và vốn công nghệ. Nếu Nghị quyết 98 sửa đổi được thực thi hiệu quả, TP. Hồ Chí Minh có thể trở thành trung tâm năng động của kinh tế tư nhân và đổi mới sáng tạo, không chỉ tăng trưởng nhanh mà còn dẫn dắt cả nước tiến gần hơn đến chuẩn của một đô thị phát triển vào giai đoạn 2030–2045.
Cùng đó, TP. Hồ Chí Minh phải kiến tạo môi trường đầu tư đẳng cấp quốc tế, với thủ tục minh bạch, bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ, quản trị dữ liệu an toàn, thu hút nhân tài và hạ tầng số hiện đại. Khi những yếu tố này hội tụ, TP. Hồ Chí Minh không chỉ lớn về quy mô mà thực sự trở thành hình mẫu của phương thức tăng trưởng mới, dựa trên đổi mới sáng tạo, quản trị hiện đại, môi trường xanh và chất lượng dịch vụ công cao. Thành phố sẽ tiến gần hơn tới vị thế trung tâm sáng tạo hàng đầu Đông Nam Á và là một trong những đô thị lớn nhất khu vực.
Cảng hàng hóa Cát Lái, Tp Hồ Chí Minh. Ảnh: TTXVN